#1198 - 28/11 Em xin lỗi. Anh làm em bất ngờ hạnh phúc bao nhiêu thì em làm anh buồn bấy nhiêu. Anh cứ trách em còn hơn là vờ nói không sao. Em xin lỗi nhé. Giá mà có thể ôm anh và nói xin lỗi anh. Năm sau chắc em không còn được nhận bất ngờ đó từ anh nữa. Anh càng xa em thì càng hạnh phúc. Tại sao giữa hai ta không thể có chuyện gì êm ấm vậy. #1199 - 29/11 Người thương em thì em coi là bạn, người em thương thì coi em như là em gái. Thật trớ trêu. --- Đời nó hay éo le kiểu vậy đó. Thôi không quen được thì quên đi bạn ạ. #1200 - 2/12 Ngày tôi được xuất bản cuốn sách do mình viết. Tôi tự tin có thể mang đến dòng văn học giải trí nhưng vẫn nhân văn, sâu sắc. Anh Vũ Khúc nói rất đúng, cảm ơn anh đã tiếp thêm sức mạnh cho em, tuy em viết truyện không phải để đăng trên diễn đàn này, nhưng nếu một ngày sách em viết được xuất bản em sẽ quay lại cảm ơn diễn đàn. --- Chúc bạn luôn vững vàng. #1201 - 2/12 Chả hiểu giữa em và anh đang xảy ra chuyện gì. Sao hai ta phải đưa đẩy mà không ai lên tiếng nói yêu trước. Em mệt mỏi vì điều này nhưng vẫn không đủ can đảm mở miệng. Em ghét điểm chung này của hai ta. Anh không thể tỏ tình trước với em à. Lúc đó em vui còn chả kịp ấy, tâm trí đâu mà từ chối với thử thách làm khó anh. Không lẽ giờ anh cũng đang chờ em như em chờ anh. Đùa gì kỳ vậy? --- Vì bày tỏ là trách nhiệm mà lắng nghe lại cũng là gánh trách nhiệm đó. Biết đâu người ta chưa đủ tự tin nên chưa dám bắt bạn cùng chia sẻ trách nhiệm í. Hay bạn mạnh dạn bước lên trước một tí. #1202 - 5/12 Lại lên confess thú tội Đời rất dở nhưng vẫn phải niềm nở. Cũng tại mình nhẹ dạ nên ko thể trách ai, con gái khôn ba năm dại một giờ mà Vâng, mình là chủ cfs #1180. Tình hình là mình vs lão kia đã đi quá giới hạn, và bây giờ lòng mề đang rối bời như canh hẹ vì chẳng biết giải quyết kiểu mẹ gì. Xin lỗi nếu mình văng tục. Mình khóc sưng mắt suốt quãng đường từ HN về HP, khi mà mọi người trên xe đang gà gật, và khi mọi người đã tỉnh giấc thì lại là cô gái tươi cười hát hò vui vẻ. Lúc về vẫn bình tĩnh tươi cười trước mặt ba mẹ. Lên khoa vẫn phản biện ầm ấm. Chỉ có mình biết mình là một đứa con gái hư, dễ dãi, đốn mạt. Và là đứa con bất hiếu. Mong mọi người cho em lời khuyên. Nói thật bây giờ em vẫn rất sốc. --- Nhờ cao nhân U Huyễn. U cho bạn ấy lời khuyên với ạ. Con dán kèm link cfs trước ở đây.
#1203 - 9\12 Hột Xoàn ơi, em thất tình rồi, có vẻ như anh ấy sắp quay về với bạn gái cũ, chán quá anh ạ. Lạ thay lại muốn có một người anh trai để tâm sự, để được vỗ về, để được bảo vệ. Anh khỏe không? Lâu rồi em không hỏi thăm anh. #1204 - 12\12 Ta ghét cảm giác này.
#1202 Dũng cảm lắm, tôi cũng chỉ mong tìm được một thằng mình thích rồi đốn mạt như cô đây, ngưỡng mộ vãi nồi ra.
Thực tình là mọi lời khuyên đều vô dụng vì có vẻ bạn biết nên như nào, hành động của mình là nên hay không rồi. Thành ra bạn chỉ cần giữ an toàn và cứ tận hưởng đi . Học xong ĐH là lớn rồi còn gì, và nếu ku kia cũng thật lòng yêu bạn thì cưới luôn cho đẹp .
#1205 - 13\12 Mèo à, bên này trời đã chuyển từ thu sang đông rồi, lá từ xanh đã chuyển màu vàng, lá vàng thì đã rụng hết. Nếu có Mèo ở đây chắc Mèo sẽ thích lắm nhỉ? Sẽ bước từng bước giẫm lên những chiếc lá vàng ấy để tạo thành một bản giao hưởng mùa thu. (Cậu vẫn thường so sánh như vậy) Tớ cảm thấy nhớ những ngày tháng vô tư đó. Tớ và Mèo, không cần để ý đế ánh mắt của mọi người xung quanh, dũng cảm làm điều mình muốn dù nó có điên đến thế nào đi nữa. Giờ tớ chỉ dám hoài niệm về những ngày tháng đó, thèm có được sự dũng cảm của tuổi trẻ chứ không phải sự hèn nhát như bây giờ. Dường như khi người ta lớn lên sẽ đánh mất rất nhiều thứ. Đó là cái giá của sự trưởng thành chăng? Mèo à, cho dù lâu rồi chúng ta không liên lạc, chúng ta vẫn nghĩ về nhau, đúng không? Tớ thật hi vọng có thể mãi sống trong những tháng ngày hạnh phúc vô tư đó, dũng cảm làm chuyện mình muốn, kiên định giữ một lời hứa, vô tư cười đùa. Thời gian đã trôi qua rồi thì không thể quay lại được, nhưng qua rồi không có nghĩa là quên mất. Đúng không? M. 13-12-2016. --- Nhiều Mèo quá không biết Mèo nào để tag. #1206 - 14\12 KHÔNG HIỂU LÍ DO VÌ SAO TÔI RẤT THÍCH CẢM GIÁC KHÔNG MẶC QUẦN LÓT. )) Xin lỗi những tâm hồn ngây thơ vô tội. --- Bạn không làm siêu nhân được zòi. #1207 - 15\12 Mình phải khẳng định mình đáng yêu thân thiện nhất Gác ấy chứ. ) --- Gác có bông hậu thân thiện bao chừ vại? #1208 - 16\12 Tình cảm như phân chó. --- Truyền nhân của Lý đạo cô giáng thế chăng? #1209 - 17\12 Sau bao nhiêu năm tháng như vậy, tôi lại nghĩ đến cậu, tôi nhớ cậu, chưa bao giờ quên được cậu. Chúng ta gặp nhau đi! --- Nói với tôi phỏng có ích gì? #1210 - 18\12 Sao lại làm vậy với tôi? Tại sao? #1211 - 19\12 Tôi phải đi đâu để có thể tìm được anh ấy? --- Hỏi coi ổng đi đâu thì mình phi đến chứ đi đâu. Ủa sao đều đặn mỗi ngày một cái vại nè. Không phải sản phẩm handmade hãng Tự Kỉ của một đồng chí nào đó đấy chứ hả?
Nghe câu này tự dưng liên hệ đến Hồ Ca - ế bền vững, sau đó lại liên hệ tới cái meme chế của thánh ế Hồ Ca. Chợt có cái ý nghĩ có lẽ nên photoshop cái mặt anh Hex vào tấm ảnh, làm thành logo Thánh Ế của Gác. )
Hồ ca quá thảm. Cứ thất tình hay Fa là Weibo của lão Hồ lại thất thủ. Mình lướt qua một vài cfs mà đã cảm thấy có rất rất nhiều thành viên tự kỷ và thất tình. Có những bài làm mình cười đau cả ruột.
Lâu lâu lại có một đợt cấp của bệnh lười mạn, cộng với đợt tiến triển của bệnh đãng trí dạng khó trị, hôm nay tôi lại mới ngoi lên đồng bào ạ. Thôi, tiết mục xin được phép bắt đầu. #1212 - 20\12 Uốn lượn. --- Cái dây cfs từ vài cái liền trước vẫn chưa đứt hử. -_- #1213 - 22\12 Ta là Gao Đỏ. --- Paranoid thì có. #1214 - 25\12 Mấy năm trở lại đây, cứ dịp giáng sinh về, tôi lại mở Last Christmas nghe. Nghe đi nghe lại đến phát nhàm thì thôi. Tôi có một cô bạn, nhờ ngày này mà tôi quen cô ấy. Dạo đó, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ ngồi nhà coi phim zombie thay vì tìm một góc yên tĩnh trò chuyện với cô. Năm nay hẳn là cô và chồng cô đang tận hưởng những giây phút sum vầy hạnh phúc. Chậc. Tôi có một cô bạn khác, quen từ hồi nhỏ xíu. Hết tiểu học chúng tôi không học chung nữa. Thế rồi cứ mỗi dăm ba năm chúng tôi lại có dịp gặp nhau, ngẫu nhiên một cách lạ kỳ. Mối liên hệ xa ngày vẫn không đứt. Cô là người đã giúp tôi vực dậy khi tôi sầu não nhất. Gần nửa năm rồi, cô block instagram, cho tôi vào danh sách hạn chế facebook. Chẳng một lời trách móc, cô im lặng, cứ thế cho tôi xa dần khỏi vòng tròn kết nối của cô... Có một cô bé khác. Gọi cô bé vì cô nhỏ hơn tôi một số tuổi. Nửa năm mà ngỡ tôi và cô thân thiết lắm kìa. Một ngày nọ chằng còn cách nào liên lạc với cô được nữa. Cũng chẳng biết lý do tại sao, cô không nói, tôi cũng không hỏi. Dường như tôi đã quá quen với việc những người thân thiết với mình đột ngột biến mất. Những thứ tôi muốn tặng cô cũng đành xếp lại một góc. Bẵng đi một năm, cô xuất hiện trở lại, và tôi chỉ đơn giản gật đầu. Ừ, đi xa rồi lại về nhỉ... Có thể mọi thứ chẳng được như xưa nữa, nhưng biết đâu đấy. Hầy...tôi lại nghĩ nhiều quá rồi. Giáng sinh qua đi nhanh nhanh nhé. --- Tôi đồng cảm với bạn lắm, thật đấy... #1215 - 25\12 Chắc câu hỏi để duyệt vệ tinh thường xuyên hiện giờ là: "Anh/ bạn có thích mèo không?" quá. --- Cách quơ gấu vớ vẩn vãi anh em ạ. Chả hiểu sao bọn nó chế nhiều thế. Đề nghị đổi một cách mùi mè hơn. #1216 - 29\12 Nhớ anh Hoạt đấy. Cả ngày nghĩ về anh luôn, hay mình cưới nhau đi. --- Hexagon đấy, anh xem tính thế nào thì tính.
#1214 Ngộ, tự nhiên cảm thấy cái này nó quen quen. À mà giáng sinh qua lâu lắm rồi có hai ngày chứ nhiêu.