Nhỏ đã thấy đời buồn như cỏ úa Nên ngại ngùng chẳng dám hứa gì đâu Nhỏ sợ lắm... lỡ gặp trái thương đau Hái về rồi sẽ nhớ nhau thì khổ Con đường ấy nhỏ qua rồi nên sợ Ngày mỗi ngày nước mắt vỡ trên mi Nhỏ không muốn khóc tiễn một người đi Nhỏ không muốn ngu si thêm lần nữa Trái tim nhỏ giờ đang khô dần nhựa Ðập sai rồi nhịp thở... kể từ khi Thôi anh đừng nói thương nhớ làm chi Hãy cất đi cho mối tình xa khuất Trong tim anh nhỏ không là duy nhất Mất nhỏ rồi anh có mất gì đâu Chuyện chúng mình xin hẹn lại kiếp sau Yêu thương cũng chẳng trầu cau đưa lối Bờ vai kia đã có người thay gối Thơ người ta có anh nối nhịp cầu Nhỏ bơ vơ... Thơ nhỏ hóa thành sầu Cửa yêu đương bắt đầu... không mở nữa. Anh có đến... xin đứng chờ ngoài cửa. Xương rồng đen Bài hoạ Cậy lời nhỏ thì lời anh... xin hứa Tấm lòng yêu son sắc gởi trong tim Non nớt yêu, anh sẽ lại đi tìm Bằng... tất cả nổi niềm xin gõ cửa Đây! Lòng anh, và đây... lời anh hứa Đây! Tìm anh. Đầy ứa những lòng si Đây! Chân tình, nhỏ đừng cớ biệt li Đây! Tất cả... (chai lì) Nổi niềm xin gõ cửa... Đây! Tình yêu và đây... lời anh hứa Đây! Nổi niềm đã cứa nát tim anh Đây! Đây! Đây hoan khúc những ngọn ngành Đây! Tất cả... Để lại dành riêng nhỏ Khép hờ thôi! Vì tình... anh ngại khó Khép vờ thôi! Nghen nhỏ, để tình yêu, Để nơi anh... khe khẽ... để ít nhiều Hơi hướm tình đượm mát nhỏ anh thương Khép... chờ anh... nghen nhỏ... cửa yêu đương. ÐỪNG... ÐỪNG NHÉ... (Xương rồng đen) Ðừng anh nhé... đừng nói yêu nhỏ nữa Cửa tim lòng nhỏ không mở nữa đâu Hãy về đi... nếu đợi chắc sẽ lâu Ðừng nói nữa... đừng nói câu son sắt Một lần yêu nhỏ rơi nhiều nước mắt Nên bây giờ nhỏ nhất định chẳng yêu Có lẽ rằng anh sẽ nói nhỏ kiêu Nhỏ chẳng muốn uống thuốc... liều lần nữa Ðừng... đừng nhé... đừng đứng chờ ngoài cửa Gió đông về sẽ lạnh cứa thịt da Lạnh người ta... nhưng lòng nhỏ xót xa Chẳng yêu đâu... Nhưng sẽ là... tội nghiệp Ðừng... đừng nhé đừng nói lời tha thiết Nhất định rồi... nhỏ quyết sẽ không yêu Ðừng van nài để tim nhỏ phải xiêu Nhỏ sợ lắm những điều vu vơ ấy Về đi anh. Trời đã khuya rồi đấy, Anh đừng làm nhỏ áy náy nữa nghen Nếu anh còn đứng mãi ở ngoài hiên Làm sao nhỏ ngủ yên đêm nay chứ?! Chẳng yêu đâu... sao lòng mình vẫn cứ...? Bài hoạ Xuân đã về trời lạnh lắm nhỏ ơi, Gió mơn se tuổi mới đượm chân tình Tấm lòng yêu xin ép vào kỷ niệm Thoáng xưa buồn ai vội dứt đinh ninh?! Nhỏ cứ buồn sao đậm nét môi xinh? Thêm chi nữa cái nhìn vương vấn... hận Ai bảo tôi một lần... tròn số phận, Trộm đứng nhìn... mang dấu ấn tim... yêu Nhỏ cứ buồn... tình hổng dám chắc chiêu Sao vẫn tỏ đôi điều tôi muốn hỏi? Bận tâm người dại khờ đang... bối rối Cửa yên rồi... sao vẫn cứ... nhỏ ơi? Hôm qua thôi, xuân gọi mời trước cửa Sao vội tình bẻ nửa trái tim yêu? Chuyện nhân tình...tôi: vẫn kẻ quạnh hiêu Nhỏ cứ vội đôi điều: đừng... không... nữa Đêm! Tôi vẫn cứ đứng chờ ngoài cửa Nhỏ không yêu... xin đừng cứ... nhỏ ơi! Rét đêm này, sao bằng cõi chơi vơi Nhỏ lỡ để trái tim tình tan vỡ... Cửa không mở... cho lạnh từng hơi thở...
ANH ƠI .... Xương rồng đen Mấy hôm rồi anh đứng chờ ngoài cửa Sao không vào để trăn trỡ lòng nhau Lời tạ từ anh đã vội buông câu Giếng vẫn sâu mà người đâu chẳng thấy? Mấy hôm rồi nhỏ vẫn chờ anh đấy! Qua song buồn nhỏ thấy anh dầm mưa Anh trở lại vì tiếc cuộc tình xưa? Hay anh tiếc sợi dây vừa mới nối? Nhỏ biết rằng anh mới vừa nói dối, Bảo không yêu sao tới đợi ngoài sân? Bảo không yêu sao han hỏi ân cần? Làm tim nhỏ bao lần lên tiếng nấc... Trong tim anh... nhỏ cũng là duy nhất Xa không đành... sao trách chuyện vu vơ Tặng thế gian nhỏ viết những vần thơ Còn với anh là nhỏ cho... tất cả Nhỏ tặng anh những vần thơ êm ả Sẽ tặng anh nắng hạ lúc đông về... Sẽ tặng anh tình nghĩa của phu thê, Lời ru trẻ... đêm về say giấc mộng Sẽ tặng anh một khung trời hoa mộng Anh ơi... đừng thất vọng nữa nghe anh Bài hoạ: Lâm Vũ Kha EM ƠI... Cảm ơn em những lời thơ êm ả, Giữa đêm buồn chợt hoan khúc tình ca Anh hát lên quên đời những xót xa Và cay đắng không còn bên anh nữa. Em hay không lòng anh như có lửa. Cháy... Ồn ào như thuở mới quen nhau Nhớ nghen em... đừng đem đến khổ đau Để trái tim héo sầu khô dần nhựa. Đã bao lần anh đứng chờ ngoài cửa Nhưng vô tình em đâu biết anh sang! Cho riêng mang anh trách tiếng phũ phàng, Anh quay bước lòng càng thêm đau mỏi. Em hỡi em có bao giờ tự hỏi? Chuyện chúng mình rồi sẽ đi về đâu? Có thật lòng xin hãy nói một câu: Rằng em nhớ, rằng yêu anh mê đắm..^^.. Rằng em muốn cùng anh... Tình yên ấm Gối bên lòng son sắc chuyện trăm năm... Bài hoạ : Hoài ngốc (Ngộ Nhân) RỦ BƯỚC CHÂN ĐI! Ơ! Mới hay đời còn ta cô lẻ Giữa hiên nhà đã có kẻ vào thăm Ta chợt buồn... thôi chúc nhỏ trăm năm, Cùng mộng đẹp ái ân và hạnh phúc! Ơ! Mới hay đời còn ta côi cúc Giữa đợi chờ... vinh nhục thế nhân gian, Tình yêu đầu lòng đã lỡ đa mang Ai thương nhớ? Cho phủ phàng... ta hận! Thôi! Nhỏ đừng ươm lòng câu vương vấn Mối tình vờ... vay nhận... có yêu chi? Ngoài hiên buồn quạnh vắng bước chân đi Ta lặng lẽ... cho tình thi... ở lại Đêm! Tàn canh đêm này là mãi mãi Đợi, chờ, trông, thương, hận.. (nhớ ) nhỏ ơi! Đêm! Ta về, ngơ ngác giữa chơi vơi, Đem thương, hận gởi đời không duyên nợ... Nhắn gởi: Vũ Kha Tôi: lãng tử còn anh: người lữ khách, Tôi duyên yêu xa cách mấy mùa qua Gánh nợ tình trĩu nặng tháng ngày qua Còn vất vưởng say say... đời... hận hận... Tôi: lãng tử phiêu bồng đâu vướng bận Bước chân đi còn vương vấn... ít nhiều Lắm thiếu thừa duyên nợ với hương yêu Anh: lữ khách trăm điều anh... cũng tỏ Thôi! Thì thơ, tình thi mình còn đó, Tôi: chân đi bỏ ngõ lối... yêu thương Anh có tình... xin nợ chữ vấn vương, Đừng ngoảnh mặt giữa đường tơ duyên... phận Hoài ngốc (Ngộ Nhân) NGÀY VỀ! (Trở lại) Tôi lại đến nơi quen vừa.. hóa lạ, Thăm đôi người bạn đã nhớ, thương, yêu! Một thoáng thôi, mưa rủ giữa cảnh chiều, Xơ xác lá, loài hoa tình ủ động... Có phải tôi? Riêng tôi thầm mơ mộng? Bóng hình dung giữa cuộc sống đời thường... Mang ân tình vay nghĩa, bán... yêu thương Nên lẻ bước... chán chường thân lãng tử... Thì cũng vui, đôi thơ vài câu chữ, Hỏi thăm người thiếu nữ đã hoài nghi... Mối tình khờ (tôi đấy) với lòng si, Yêu có trọn? Thương có tròn... duyên phận? Sầu, hờn, đau, khổ, buồn tôi xin nhận, Đầy thương yêu xin vẫn chỉ là em! Tôi đến rồi! Hiên cửa của từng đêm, Chờ, mong, đợi đêm nay... chờ, mong, đợi... Cửa vẫn yên. Tôi chờ giữa... chơi vơi... Bài hoạ : xương rồng đen AI BIỂU? Người hởi người... nói chi lời xa lạ? Hai đứa mình đâu đã hẹn gì đâu? Mai mốt nhỏ sẽ mặc áo cô dâu, Rồi mình sẽ gọi nhau là... huynh muội Tội nghiệp anh... bao đêm rồi mong đợi, Dáng điệu buồn... rũ rượi ở ngoài hiên. Cuộc tình này mình chưa kịp đặt tên, Mai nhỏ đã lên thuyền về bến khác... Ai biểu anh yêu thương mà nhút nhát? Lá thư tình để nhàu nát trong tay. Tại sao yêu mà anh chẳng nói ngay? Giờ lại trách... đắng cay mình nhỏ chịu... Anh không nói thì làm sao ai hiểu? Yêu nhỏ mà... ai biểu cứ làm thinh Anh lặng thinh... nhỏ tưởng anh vô tình, Nên tim nhỏ riêng mang hình bóng khác... Với người ấy nhỏ đã thề son sắc, Chung thiệp hồng... nhỏ cất bước vu quy. Nhỏ trả lại cho anh mối tình si, Ai biểu anh yêu chi... mà hổng nói? Để giờ đây đứng chờ ngoài hiên tối, Nhỏ trong này cũng... bối rối tâm tư... Tặng cây si ngoài cửa! Bài hoạ: hoài ngốc (Ngộ Nhân) TÂM SỰ NGƯỜI ĐẾN SAU! Nhỏ có biết cây si ngoài hiên cửa? Đã đợi chờ nhỏ được... nửa năm qua?! Cũng hẹn thề nguyện ước với... phôi pha, Cũng nhớ nhớ, thương thương mà... hận hận... Nhỏ có biết cuộc đời tôi lận đận? Gió phong sương nhân thế hỏi duyên yêu Vay nợ tình, gánh nghĩa tôi chắc chiu Gom góp viết thơ tình nhiều... trăng trở... Nhỏ có biết đôi lần tôi than thở? Dưới hiên nhà... nào tôi nhớ tôi thương, Nào... cuồng yêu, oán hận với chán chường Nào... chờ đợi, vấn vương người mở cửa... Nhỏ có nhớ bao lần tôi... xin hứa? Trọn lòng yêu (còn nữa) trọn phần duyên. Lấy niềm vui đem đổi những muộn phiền, Cho nhỏ được ước nguyền câu son sắc! Nhỏ có nhớ đôi lần cài then chắc? Ôm nổi sầu chôn chặc trái tim yêu. Gió mơn man đượm mát mỗi chiều chiều, Tôi gõ cửa: đem tiếng "lòng vọng hỏi?" Sau một lần gặp gỡ một lần thôi! Lỡ nhớ thương em... tôi lỡ mất rồi! Thì đến sau... có phải không nhỏ hỡi? Để đợi chờ, mong nhớ chỉ riêng tôi... Bài hoạ: Hải Vân Cô bé nhà bên! Ba trăm sáu chục lẻ năm ngày Đếm thời gian chạy với bàn tay Mỗi ngón tượng trưng cho ngày mới Sấp ngửa bao lần cũng chẳng hay Đôi khi lần tìm nơi ngón út (Kỷ niệm xa xưa quá ngọt ngào ...) Đôi lần đau đáu nhìn ngón chỏ (Lần ly biệt ấy ... đớn đau sao!) Cứ đến chiều về, nhìn ra ngõ Nhà bên bao kẻ đứng trồng... si Lại buồn cho kiếp đời đen bạc Má biếc đơn thân chả dám bì... Ta ví mình như một đóa bông Cũng sắc, cũng hương, cũng... muốn chồng Chỉ trách ông trời không có mắt, Người dư hạnh phúc, kẻ thì không... Ta ước mình như một nhánh hoa, Vóc lụa kiêu sa với ngọc ngà, Để cũng một lần nhìn ra cửa, Một rừng si dại đắm mê ta... Hỡi ôi chỉ có chàng Hoài Ngốc, Sáng nắng mưa chiều ghé qua đây, Chàng mãi trồng si nhà cuối hẻm, Ta .... Ta liếc mấy lần ... hic ... cũng chẳng hay...
NGÀY TRỞ VỀ Xương rồng đen Ta về đây tìm lại hương tình củ, Hạt ân tình ta ươm nụ khi xưa. Ai ngờ đâu chỉ sau một cơn mưa, Ngây thơ bỗng già nua đi từ đó... Ta trở lại kiếm hạt mầm thương nhớ, Thưở thiếu thời ta trót lỡ cưu mang, Ra đi lúc mùa hạ mới vừa sang, Ánh mặt trời đốt tan niềm hy vọng... Người bỏ ta khi chưa tròn ước mộng Giữa đường đời lạc lỏng biết về đâu? Kim chỉ nào ta có thể vá khâu, Trang tình sử đã pha màu gian dối! Đường vào yêu ta bước vào ngõ tối, Bỡi lạc lầm chẵng biết lối nào ra... Ta về đây tìm lại cố nhân xa, Nhưng chỉ thấy xót xa cùng nhung nhớ... Bài hoạ: hoài ngốc (Ngộ Nhân) Tình vẫn riêng em! Đắng đầu môi mà nghe lòng dịu ngọt Thương thầm thương... tôi rót những sầu bi... Quán một mình... rồi vội đến vội đi, Nào ai hiểu điều gì trong tâm tưởng! Đêm than thân từng mong, từng mườn tượng, Ở bên đời... đây! Phần hướng riêng tôi, Chẳng nổi niềm, sầu, chát, đắng vành môi, Mong riêng mong rồi... lại thôi... vẫn vậy... Còn đêm này, mai xa nhau rồi đấy, Yêu còn không? Lòng đã thấy hoài nghi? Em! Riêng mình mang lấy mối tình si, Hay riêng tôi cũng vì yêu... hờn giận? Trong cuộc đời, tôi vay, còn em nhận, Đêm tôi say tình nồng thắm, nồng cay Say kiếp đời, say hận, say... Men say Để thương trọn kiếp này riêng em mãi!
BÂY GIỜ MỚI BIẾT (Hoa Xương Rồng) Bây giờ tôi mới nhận ra, Anh yêu tôi chỉ để mà... vậy thôi Như cơn mưa nhỏ chợt rơi, Chợt đi, chợt đến để rồi chợt tan Bây giờ hạnh phúc lang thang Trái tim mang nặng những loang lổ buồn Bây giờ tôi mới tỏ tường Nhận ra chẳng có thiên đường quanh ta Rất gần mà cũng như xa Có tha thiết mấy cũng là ảo thôi Tôi bây giờ vẫn là tôi, Ngồi thương chiếc lá cút côi bên đường. Anh bây giờ chẳng còn vương Tôi bây giờ hết giận hờn vu vơ Thư tình đem đốt thành tro Thương yêu thù hận đào mồ chôn sâu Xong rồi một giấc chiêm bao Ai treo trăng ngược rót vào tim tôi. Mộng trăm năm đã vỡ rồi, Tơ trời hay lệ tôi rơi đêm này ? Bài hoạ: Hoài Ngốc (Ngộ Nhân) Không Đâu Em! Ân tình tôi chở đêm nay, Từ ngàn xưa, từ những ngày về tặng em! Nơi xa gót mỗi chân mềm, Cho thương tôi đợi, từng đêm ngóng chờ... Là em mơ? Là tôi mơ? Là trăng, mây? Gió? Vu vơ vẩn buồn? Vội hờn mắt lệ dư tuôn Kìa em! Chưa tỏ ngọn nguồn tôi phân! Thôi đừng khóc! Tôi ngại ngần! Thôi đừng dỗi! Để bận lòng nghĩ suy... Dẫu mà tình chẳng phân ly? Phải em? Em có vội gì... nhớ tôi?! Nơi cách trở, chốn xa xôi, Lặng thầm tôi với tình tôi trở về Vẫn bên hiên, trọn câu thề, Chờ em cho trọn kiếp hề... tình si... HẾT
Những đoản khúc không tên ( nhiều tác giả) Hão Huyền (Ngọc Tiên) Ngăn đi dòng lệ đang tuôn? Tôi giờ như kẻ không hồn.. khác chi? Sao khi xưa chẳng kệ đi!? Mặc ai đưa đón chẳng ghi câu thề.. Bây giờ đâu phải não nề, Con tim vỡ bởi u mê.. chữ tình Đau này là cũng do mình.. Từ đây hết dám mộng xin hão huyền.. ( Bài hoạ: Ngộ Nhân ) Có người mộng kết đôi duyên Trầu cau sính lễ đem thuyền đến xin.. Là em cứ mãi.. đinh ninh Phận buồn em rước ánh nhìn..xót xa Phai chi má phấn gót ngà? Sửa.. duyên em lại.. mặn mà thế thôi! Ngày xưa ủ rủ mình tôi, Có em tôi nguyện làm đôi cánh tình..
Em Xin Giữ Mãi Một Tình Yêu (kỷ niệm 97) Ngọc Tiên Anh đã trao em một mối tình, Yêu thương sâu đậm vẫn còn in. Em nguyền giữ mãi tình yêu đó, Muôn kiếp không phai, nhạt bóng hình.. Những lúc hờn ghen nghe xót xa Đôi lần sóng gió lấp tình ta.. Tưởng chừng sẽ chẳng còn nhau nữa, Nhói buốt hồn đau mắt lệ nhòa.. Và rồi giông tố cũng qua đi, Mới biết tình yêu rất diệu kỳ Mỗi phút mỗi giây là nỗi nhớ, Vẫn còn thắm thiết vẫn còn ghi. Bài hoạ: Ngộ Nhân Bắt Đền Thôi! Bắt đền em đấy bắt đền thôi! Yêu đương nay lở.. lỡ.. nữa rồi ..^^.. Cái mộng duyên mơ sao dời đổi Làm tình làm.. tội.. cái thân tôi.. "Em xưa tóc kết se duyên mới" Dẫu muốn rằng không! Cũng đã lời.. Nặng gánh tình si cho thêm mỏi Canh tàn thao thức với mưa rơi.. Giọt ngắn giọt dài trên mắt tôi! Đỗ trời mưa ướt, thắm tim côi, Nhoà bút nghiên thơ, đời chao đảo, Rủ mày, chao mặt, mím đôi môi.. Giữ lấy đi em: một chữ tình Ấp mộng cùng mơ, tôi: riêng mình Dẫu sao cũng chỉ là.. mơ ước Tôi về vui nghiệp lính.. chiến chinh..
Chúc mọi người một đêm đầy yêu thương nhé! Gởi vài vầng thơ đối đáp cực cute thuở nào để lấy thi hứng cho mọi người Trót yêu rồi Ngọc Tiên Anh đừng mãi nói chuyện buồn thôi, Mai mốt hai mình.. sẽ đẹp đôi.. Tóc bạc, lưng còng đời dịch chuyển, Da nhăn, má hóp phận luân hồi.. Nào đâu mến bởi vì phong nhã? Chẳng lẽ thương là tại tuấn khôi? Nếu lỡ.. xấu như… "sao" cũng được! Em đây cũng đã trót yêu rồi.. Bài hoạ: Ngộ Nhân Thời cũng.. Trót yêu.. Anh đây cũng đã.. trót yêu rồi.. Duyên mình đây, đó, quá đẹp đôi! Trầu, cau sính lễ anh xin cưới, Hỏi em cho trọn kiếp luân hồi.. Cái lễ đơn sơ vài mâm quả, Cái cảnh gia nghèo.. chỉ thế thôi! Em thương theo nhé? Mình.. duyên nợ.. Ấy lỡ vì anh.. trót yêu rồi.. Bài học thứ 2: Đá CÁCH CHIA RỒI Dẫu vẫn yêu em thì.. Vẫn thôi, Em cùng người ấy đã nên đôi. Lăn lóc bên sông.. buồn, quạnh quẽ.. Bâng khuâng trong dạ nhớ từng hồi.. Phương xa dẫu biết còn xao xuyến, Xứ lạ nào hay có nguyên khôi? Đã trót sao không cùng ý nguyện? Đành tan ảo mộng.. cách chia rồi.. Bài hoạ thứ 3: NTD Đành cam số phận Tan vỡ một lần chớ muốn thôi! Cô đơn chẳng chịu, thích nên đôi.. Lời yêu đã nói chờ nghe lại, Tiếng nhớ vừa trao đợi phản hồi.. Ấy thích nghiêm trang, cần lễ nghĩa Này thương đức hạnh, khỏi hoa khôi Còn như.. em giống.. “Sao” Hương Cảng Anh cũng.. đành cam.. số phận rồi!.. Bài hoạ: Ngọc Tiên Sợ Lắm Rồi Hổng có yêu đâu, sợ lắm rồi, Đời này khó kết chữ, nên đôi. Tình không vướng bận không lui tới, Dạ chẳng suy tư chẳng phản hồi.. Cợt nhã.. người ơi, đừng buộc nữa Trăng hoa, bạn hỡi.. hãy buông thôi! Cau, trầu, chỉ thắm nào se được? Em bước sang ngang.. đã trễ rồi.. Bài hoạ: Ngộ Nhân Vì Đâu Nên Nỗi? Nên duyên chồng vợ, em kết đôi, Ấy.. thật hay lời chỉ xa xôi? Thử lòng anh có.. tròn với dạ? Một chờ, một đợi anh.. hứa thôi! Cái công anh viết nghĩa nên lời, Đêm trường.. thương hận cái tim côi, Sắc son chặt dạ mà.. em hỡi.. Lại nở đuổi, xua chẳng mặn mòi?