Cực Phẩm Ở Rể
Tác giả: Lâm Vũ Giang Nhan
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
“Mẹ, mẹ nói, chuyện này con giúp hay là không giúp?” Lâm Vũ đột nhiên nghiêng đầu nói với Lý Tố Cầm một tiếng.
Lý Tố Cầm giật mình, cả bữa ăn bà đều kìm nén tâm tình, lúc này đột nhiên có một loại cảm giác mở mày nở mặt.
Thấy con rể để mình định đoạt, sắc mặt có chút tự hào, ưỡn thẳng người mà lườm mợ của Giang Nhan một cái, nói: “Dù sao là người một nhà. Gia Vinh, con nếu có thể giúp thì giúp một tay đi, cậu mợ con cũng không phải là loại tiểu nhân vong ơn bội nghĩa.”
Câu nói cuối cùng của bà đặc biệt nhấn mạnh hơn, cậu mợ Giang Nhan cười xuề, không ho he.
Lâm Vũ liền đáp ứng chuyện này, lúc đứng dậy đi ra ngoài thì liếc Giang Nhan một cái, chỉ thấy cô vẫn là bộ dạng lạnh lùng, nhưng đầu mày chau chặt đã giãn ra không ít.
Lần này vẫn là lần đầu tiên sau gần hai năm kết hôn, tên chồng phế vật này của cô khiến cô nở mà nở mặt.
Sau khi lên lầu, Đặng Thành Bân đích thân ra đón Lâm Vũ. Trong phòng bao đã ngồi đầy người. Đặng Thành Bân trước tiên giới thiệu Lâm Vũ với người đàn ông trung niên ngồi ở giữa: “Hà huynh đệ, vị này là cục trưởng cục công an, Vệ cục, Vệ Công Huân.”
“Vệ cục, xin chào.” Lâm Vũ vội chào hỏi.
“Vệ cục, đây là tiểu thần y mà tôi đã nói với ông, Hà Gia Vinh. Ngày đó nếu không phải là cậu ấy, cháu gái tôi đã mất mạng rồi. Bệnh của ông cụ, tôi thấy hoàn toàn có thể để cậu ấy xem thử.” Đặng Thành Bân tiếp tục giới thiệu Lâm Vũ với Vệ Công Huân.
“Người trẻ tuổi này đúng là trẻ tuổi nhỉ.” Vệ Công Huân cười ha ha mà gật đầu với Lâm Vũ một cái, trong lòng không kìm được có chút thất vọng. Đặng Thành Bân nói sẽ giới thiệu cho mình một thần y có chút thành tích trong lĩnh vực trung y, không ngờ là một tên nhóc vắt mũi chưa sạch.
“Vệ cục, ông đừng thấy Hà lão đệ còn trẻ, nhưng khám bệnh rất lợi hại.” Đặng Thành Bân cật lực giới thiệu Lâm Vũ với Vệ Công Huân.